ke hoach chinh phuc lo lem
Thủ tướng Chính phủ Phạm Minh Chính trình bày Báo cáo kết quả thực hiện kế hoạch phát triển kinh tế - xã hội năm 2022; dự kiến kế hoạch phát triển kinh tế - xã hội năm 2023. Cụ thể, tăng trưởng kinh tế 09 tháng đầu năm 2022 tăng 8.83%, là mức tăng cao nhất của 9 tháng
Da gan ½ the ky ke tu ngay roi mai truong CPL '68, hom nay Thay/tro chung ta lai co dip gap lai nhau qua Email ma chinh www.chanphuocliem.com la nhip cau lien ket ? Truoc het, con xin phep gui loi chao tham suc khoe cua Thay va gia quyen nhan dip dau Xuan, xem hinh cua Thay la con nhan ra lien do.
Thực hiện kế hoặc may mẫu thử, đảm bảo cắt mẫu thử đúng thời hạn Kiểm tra báo cáo mẫu may thử và thảo luận điều chỉnh rập với work study manager, sample rom manager, và QA manager. Kiểm tra chuyền, định mức sản xuất, định mức chỉ, cắt, ủi và đóng gói. Kiểm tra
Trong phim Bão Ngầm, hôm trước vừa hay tin sở đang điều tra các vụ trong trại, Ong chúa ngay lập tức gọi đàn em Sơn bạch tuộc (Lý Anh Tuấn) lên kế hoạch diệt trừ Dũng.Nhưng xui làm sao, Dũng lại là anh em chí cốt của Sơn, rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan không biết Sơn sẽ xử lý ra sao?
Ngày 14/10 vừa qua, UBND tỉnh Bắc Giang đã có quyết định phê duyệt bổ sung Kế hoạch sử dụng đất năm 2022 huyện Tân Yên. Theo đó, tỉnh bổ sung khu đô thị mới OM7 tại thị trấn Cao Thượng vào kế hoạch sử dụng đất. Dự án này nằm cạnh trường tiểu học thị trấn Cao
- Chinh sách hö trq nâng cao hiêu qui chän nuôi nông hô theo Quyét dinh 50/2014/QÐ-TTg: Dén nay dä hd trq dåu ttr mua 40 con heo, bò duc giông, xây dW1g 5.479 cong trinh khí Sinh hoc, 2.788 lièu tinh, 60 binh nito, dho too 29 tinh viên, giái ngân 28,71 tý dòng, (lat 73,52/0 kë hoach vón phân bó.
Vay Tiền Online Không Trả Có Sao Không. Chủ tịch và chú Trương đứng nhìn từ xa hắn đang ở gần Thục Uyên. Chú Trương nói khi ông ấy vẫn đứng nhìn con ánh mắt hạnh phúc của con trai mình khi nhìn thấy được cô gái trong Đưa thuốc cho cậu chủ nha chủ tịch!? Chủ tịch vội đi lấy thuốc như thế sao…- Nhìn xem… thuốc của nó đã ở bên nó rồi! Tôi đã làm cho nó thấy đền ơn nuôi dưỡng của tôi là một món nợ phải bất chấp để trả… từ bỏ cả thứ nó muốn. Anh Trương, tôi lẽ ra không nên ích kỷ như vậy đúng không?Đứa trẻ ốm yếu nhỏ con năm xưa không do dự gọi ông ấy là cha giờ đã trưởng thành. Có được đứa con trai như Nhật Thiên, chủ tịch chưa từng ngừng tự hào một giây một khắc nào. Nghĩ đến cả đời Nhật Thiên sẽ không thể ở bên cô gái hắn đem lòng yêu thì cũng giống chủ tịch ôm hận cả một đời không thể che chở cho hai mẹ con Như Quỳnh năm xưa. Đã sống qua hết, biết được những khổ sở làm sao chủ tịch đành lòng cho con mình cũng dẫm lên vết xe Trương cũng cười nhẹ trả lời…- Cũng chưa muộn thưa chủ tịch!?- Ừhm… vẫn chưa!Chủ tịch xoay đi với chai thuốc mới, dù thấy mình làm đúng nhưng chắc chắn vẫn có lỗi với con gái ruột của mình. Nhật Thiên vui vẻ cũng quan trọng không thể mặc kệ được chính vì vậy chủ tịch sẽ không do dự. Tuy không thấy ai có thể hơn được con trai mình nhưng Ngọc Hân cũng sẽ có được ai đó xứng đáng, ông ấy cũng không đánh mất cả Nhật Thiên của mình.…Thục Uyên nhìn nụ cười của hắn. Hắn muốn xem nàng là trò cười hay sao lại cười đáng ghét như vậy khiến nàng tức chết. Người ta thật sự rất lo lắng như vậy lại bị bỡn cợt Thiên ngồi đơ ra không chớp mắt khi nàng hôn vùi lên môi mình. Chiếc miệng nhỏ mềm mại kia muốn hắn thêm một cơn suyễn nặng hơn hay sao? Nàng giữ tay túm lấy má hắn, khi môi chạm môi nàng thổi nhẹ làm ngực hắn căng cứng. Từ lúc nàng tấn công đến lúc rời đi, Nhật Thiên vẫn là chẳng chớp mắt hay là thở lấy một hơi Uyên lúng túng hỏi sau khi đã làm xong…- Cách này có giúp anh dễ thở hơn không?Vẻ mặt nàng vẫn chỉ lo cho hắn chứ không hề có ý xâm phạm chiếm đoạt cái môi hấp dẫn . Nhật Thiên nghe môi tê dại cứ như là nụ hôn đầu đời vậy. Vẻ mặt nàng xem ra vẫn rất thơ ngây khi chỉ cho đó là phương pháp trợ hô hấp giúp người khác thôi. Hắn cắn đầu môi còn vị môi nàng rồi trả lời Em định làm người ta nín thở luôn thì có chứ dễ thở cái gì?- Không có tác dụng sao… Phải đi kêu anh Khang thôi!Thục Uyên luốn cuốn đứng lên định tìm Khang giúp. Nàng không thể nào ngồi yên vô dụng nhìn hắn khó thở như vậy nữa. Song Nhật Thiên nở ngay nụ cười không thể nào tươi hơn giữ nàng Uyên té sụp vào lòng hắn rồi tròn mắt không ngăn kịp hắn hôn trả lại mình. Không như nàng ban nảy chỉ muốn thổi hơi giúp hắn dễ thở, lần này là nụ hôn thật sự đầy tham lam của hắn. Môi hắn nôn nóng nếm hết đôi môi hồng cám dỗ hắn từ lâu. Cực chẳng đã hôn nhiều lần không được, Nhật Thiên quyết hôn đến thõa lòng mới Thục Uyên đỏ lên, cả người run rẩy bị tay hắn ôm chặt. Môi nàng bị cuốn theo bờ môi mạnh mẽ không tài nào chối bỏ được. Nụ hôn của hắn khiến nàng say đắm không còn nhận thức được điều gì. Nhưng chính vì hắn cho nàng nụ hôn quá mãnh liệt, nàng lại lo lắng cố ngăn lại. Thục Uyên né đầu nghiêng sang một bên la loạn lên…- Đừng! … anh còn khó thở như vậy không được đâu!Giọng nàng xem ra vẫn còn lo cho mình khiến hắn cười. Tay kéo chặt nàng không buông lõng, miệng cười nhạt đáng ghét khi nói thầm vào mang tai cô ngốc của mình….- Thuốc đâu có thấm ngay. Anh diễn giống sắp thở hết nổi lắm hả?Nàng há hốc nhìn hắn cười thật đê tiện sau khi ôm hôn được mình rồi. Thục Uyên tức muốn thổ huyết không ngờ tự đem bản thân làm mồi cho yêu râu xanh như hắn. Nàng cáu lên…- Anh dám lừa tui?- Có biết anh muốn hôn em đến mức nào không hả? Phải mang bộ dạng thê thảm thế này ra mới chịu cho anh hôn sao?Hắn cũng mặc kệ nàng giận hay không giận, tay ôm lấy cứng đầu không buông. Giờ thì hắn khỏe rồi, nàng không lo nữa tự dưng cũng biết mắc cỡ cố vùng vẩy như con trùng nhỏ vẫn là yếu lần nữa tự ý hôn nhẹ lên má rồi đến môi nàng. Thục Uyên không tránh được chỉ biết mím môi quay mặt đi nói như kẻ bại Bỏ… bỏ tui ra! Chúng ta không nên như thế này nữa!Nàng biết mình thật ngốc khi đã theo hắn ra và phát hiện hắn bị bệnh. Thật sự lúc hắn cải nhau với chủ tịch trong sảnh ăn tâm nàng rất xao động. Tuy nhiên nàng với hắn vẫn chẳng thể đi đâu đến đâu cả. Nàng cũng không nên để lộ ra nhược điểm đến thế Thiên đã ôm được nàng dĩ nhiên không buông. Hắn gặng hỏi…- Em cũng thích anh có đúng không? Không cần trả lời… chỉ cần gật đầu thôi cũng được đừng dối anh ngốc nghếch như vậy, miệng nói ghét nhưng lại tỏ ra lo lắng như ban nảy tất nhiên là hắn biết cả rồi. Tuy nhiên Nhật Thiên vẫn cần chính nàng xác nhận là nàng cũng có tình cảm với Uyên vùng vẩy, cả người đã run lắm rồi vẫn hung hăng…- Anh tự ý tán tỉnh người ta rồi cũng anh nói chúng ta không thể. Anh miệng thì không dứt khoát rõ ràng với tui khi đã đính hôn rồi… Làm sao tui thích được loại đàn ông như anh chứ!?Nàng giận nhưng mắt cũng hơi rưng lệ uất ức. Thục Uyên cũng ghét mình nhu nhược hơn miệng lưỡi chanh chua của Thiên biết mình làm nàng buồn khổ như thế nào. Hắn cũng tự biết mình khốn nạn nên vội ôm lần nữa mang nàng sát vào mình Chỉ cần em cũng vì anh. Anh sẽ làm bất cứ chuyện điên rồ nào!Thục Uyên bất ngờ vì giọng điệu của hắn rõ ràng không phải giỡn. Ai chứ hắn bình thường đã làm ra rất nhiều chuyện điên khùng rồi, nay lại còn lớn tiếng tuyên bố như vậy hỏi sao nàng không thấy Ý anh là cả chuyện… không lấy Ngọc Hân nữa!?- Ừhm… anh sẽ không làm theo ý ai, không vì ai nữa dù có là cha anh… nhưng quan trọng là không biết chọn em có là chuyện sai lầm nhất đời anh hay không?Cái tên khốn này đang làm nàng rung động lại tỏ ra đáng ghét rồi. Thục Uyên nhíu mày đẩy mặt hắn ra…- Cần anh chọn tui lắm sao? Đồ khốn như anh ai thèm thích chứ!?Trông nàng giận, hắn bật cười lớn. Thục Uyên giật mình khi hắn chụp lại từ sau, mang nàng ôm vào lòng như kho báu. Trong tiếng gió lùa qua hàng dừa xào xạc, tiếng sóng vỗ về ở bãi biển sau lưng cả hai, Nhật Thiên không chút nhẫn nại khi nói ra điều duy nhất hắn nghĩ lúc này…- Nếu là vì anh yêu em thì có chịu đáp lại tình cảm của anh không?Nàng nàng lập tức mềm nhũng ra như con cún nhỏ không có khả năng chống trả. Nàng nhắm chặt mắt cố ép mình phải bình tĩnh trước không được mê đắm lời bùa mê của hắn. Nhưng chết tiệt là lòng nàng hạnh phúc đến mức không tài nào tỉnh táo lại được. Nhật Thiên xoay người nàng lại nhưng thấy hai má hồng cùng nụ cười mỉm dễ thương thay cho câu trả lời với cùng hắn cũng khiến tâm nàng hướng về mình rồi. Hắn cười hạnh phúc rồi lại tự ý hôn nàng. Thục Uyên túng quẩn không kịp lấy tay che miệng nên cũng vòng tay ôm lại. Thôi thì nàng sẽ thử bất chấp tất cả để có được điều nàng thật sự mong muốn. Cớ gì phải đau khổ một mình khi nàng có thể có được hạnh phúc cơ chứ?————- …vì thế cha nghĩ là…- Không!!! Con không đồng ý… Sao cha có thể quyết định tất cả rồi rút lại như vậy chứ!?Ngọc Hân gào lên vì không thể chấp nhận khiến chủ tịch cũng không biết phải làm sao. Ông ấy khốn khổ khi nghĩ cách nói nhẹ nhàng với Ngọc Hân nghe cha nói. Là cha có lỗi với con. Cha sẽ làm mọi thứ để bù đắp cho con nhưng Thiên cũng là con của cha. Cha không thể chấp nhận khi để hai đứa kết hôn rồi đau Hân run rẩy không muốn chấp nhận. Cô ta đã làm ra nhiều chuyện ngốc nghếch không thể nào sửa chữa chỉ vì Nhật Thiên mà thôi nhưng nay cả làm con gái của ông ấy rồi vẫn không thể đạt được ý nguyện. Nhật Thiên đã bên cô ta rồi, nhẫn đính hôn đã có làm sao Ngọc Hân có thể chấp nhận đánh mất chỉ vì chủ tịch đổi mắt chủ tịch không hề muốn thấy con gái khổ sở. Nhưng thà Ngọc Hân khổ lúc này còn hơn cả Nhật Thiên và Ngọc Hân sau này cùng cam chịu bất hạnh. Làm cha thật khó khăn, ông ấy rất bối rối khi giải quyết chuyện này. Giữa hai đứa con, ông ấy không muốn ai buồn Ngọc Hân đứng dậy đột ngột rồi lau nước mắt nói…- Cha muốn chuộc lỗi mà điều đầu tiên con mong chờ ở cha cha cũng làm không được. Nếu không được làm vợ Nhật Thiên thì con ở lại làm con cha chỉ xấu hổ thôi!- Con định đi đâu vậy?Ngọc Hân cầm giỏ đồ bước thẳng ra ngoài làm chủ tịch vội vã bước theo. Ông ấy đã khổ đâu nhiều năm vì tìm đứa con này. Tình thương và cả sự ân hận làm chủ tịch muốn làm mọi thứ để con Cha sẽ tìm một người còn tốt hơn cho con! Xin con đừng giận cha mà Hân!- Chính miệng cha nói không ai có thể thích hợp và tốt hơn anh ấy cơ mà! – Cô ta lạnh nhạt đáp lời làm chủ tịch rất buồn Con đừng thế này! Nhật Thiên làm con cha hai mươi mấy năm nay chưa từng vòi vĩnh dù là một món đồ chơi. Cha không muốn cả việc này nó cũng không thể làm theo ý nó rồi khiến chính con cũng đau Vậy cha đã có anh ấy thì chứ việc yêu thương thôi tìm con về làm gì. Con đi thì cha sẽ hạnh phúc như chưa có chuyện gì đúng không?- Ngọc Hân…Chủ tịch bước theo nắm con lại. Ngọc Hân bước xuống thềm giận dữ rút mạnh tay đi không ngờ khiến ông ấy chới với trượt chân. Ngọc Hân giật mình nhìn chủ tịch té xuống trước mặt mình. Năm bậc thang cao nơi thềm cửa, chủ tịch ngã đập phần thái dương phải xuống nền đất lót đá san hô phiến. Ông ấy ngất mau khi cả người đổ sụp, máu cũng nhanh chóng lan ra vũng nhỏ ở đầu và cánh Hân run lên, giỏ đồ trong tay rơi tại chổ. Cô ta chạy nhanh đến nhưng trong khoảnh khắc chựng lại nhìn đôi mắt nhắm nghiền cùng gương mặt chủ tịch đau đớn trên vũng máu. Cô ta sợ hãi. Chân đã đến gần bên lại lùi ngay đi nhiều bước. Ánh mắt bấn loạn lập tức nhìn quanh không thấy ai phát hiện. Ngọc Hân ngập ngừng nhìn lại rồi định bước đi ngay không ngờ nghe ồn ào phía cùng ekip vừa quay về ngang qua phòng nên định rủ bác trai đi ăn trưa luôn. Ngọc Hân xanh mặt nhìn thấy Cả ông anh còn tròn mắt không hiểu sao Ngọc Hân lại đứng ngây ra đó nhìn mình hốt hoảng còn hơn thấy quái vật. Thường fan hâm mộ cũng không ai nhìn thấy hắn lại kinh hoàng đến cảnh bác ruột nằm phục trên đất với vũng máu khiến chẳng kịp sững sờ. Ông anh lao thẳng đến đỡ bác trong bấn loạn…- Bác ơi! Bác…Đoàn phim đang chờ, nghe giọng hốt hoảng cũng chạy vào. Đông người khiến Ngọc Hân run lên. Cô ta lúng túng, tay chân lạnh toát nói loạn lên…- … cha trượt té… em.. em đang định tìm ai giúp! Em…- Gọi cấp cứu mau lên! Nhanh lên! chẳng cần nghe giải thích, đoàn phim giúp đưa chủ tịch đi phụ Ngọc Hân đứng thẫn ra rồi cũng lao theo trong cơn sợ hãi. Mọi thứ lẽ ra không tồi tệ đến như này Thục Uyên cố sức đi ngược khỏi cái tay bạo lực của Nhật Thiên. Quyết định chưa bao lâu mà nàng thấy hối hận với gã này Anh bình tĩnh một chút có được không? Nếu nói liền cha anh sẽ tức giận… tui sợ lắm! – Hôm qua nàng còn hùng hổ nói không có ý định gì hơn với con trai ông ấy. Nay lại tay trong tay với hắn thì thế nào cũng bị nghĩ là loại con gái không ra chẳng mong được chấp thuận khi bên hắn nhưng Thục Uyên cũng không muốn bị cha hắn ghét thêm. Hắn thì lại nhíu mày nói rất đơn giản…- Giận là chắc rồi! Có khi cha còn tống cổ khỏi tập đoàn nữa kìa… nhưng nói lúc nào mà không bị vậy đúng không. Cứ làm liền đi anh không thích nhẫn nại!Cái gã này lúc nào cũng vậy, tuy nhiên cũng được cái quyết tâm thôi chứ thật là nóng nảy. Nàng nhìn lại tay mình đang được nắm chặt, lòng cũng vui khi cùng đi đấu tranh với cha hắn để được bên Uyên đứng lại ghì tay khiến hắn cũng xoay nhìn. Nàng rụt rè nói giọng lí nhí…- Chúng ta không cùng tầng lớp… anh sẽ hối hận đó! – Chẳng biết viễn cảnh sẽ tệ ra sao nhưng hắn đang là tổng giám đốc cơ mà, nàng cũng không nở thấy hắn xuống cấp đâu. Nhưng Nhật Thiên lại mỉm Bị đuổi thì còn gì đâu lo chuyện đó. Ngày xưa không phải cha anh đưa anh ra khỏi cô nhi viện chắc giờ cũng thành trộm cướp gì rồi. Vì thế lúc này anh bất chấp tất cả cải lời cha thì em càng phải cho anh thấy không sai lầm khi quyết định chọn bên em có biết không đồ ngốc!?Hắn biết nàng hay lo lắng vớ vẩn nên trấn an. Thục Uyên nghe những lời đó không hiểu sao giờ hết ớn lạnh, thậm chí nghe má nóng lên mắc cỡ hạnh phúc nữa. Đúng là nàng bị hắn làm cho khùng theo luôn Thiên cảm thấy muốn say sẩm ngay vì nàng lại thẹn thùng dễ thương hơn lúc cứng đầu cải lộn với hắn gấp mấy chục lần. Quả nhiên bỏ công bỏ sức theo đuổi được cô gái quái lạ như nàng không tiếc tí nhắm mắt ôm chầm nữa chỉ làm nàng mắc cỡ. Nàng thật cũng chưa quen thành bạn gái của hắn nhưng hắn có vẻ đã sẵn sàng làm bạn trai nàng từ lâu hay có điện thoại làm Thục Uyên mừng. Nàng rời rs tự nhủ sẽ nhanh việc gần gũi hắn thì một tay Nhật Thiên đã kéo nàng ôm trước ngực. Quả nhiên gã này có sao vẫn rất giỏi lợi dụng người ta mà. Song nàng chỉ mắc cỡ một chút rồi đứng ngoan cho hắn ôm khi chờ hắn trả lời cuộc gọi xuôi, Nhật Thiên nở nụ cười nhẹ nhõm xoay nàng cả vòng…- Tốt rồi Thục Uyên! Mọi chuyện sẽ tốt thôi!- Sao vậy? Đang căng thẳng sao tốt nhanh vậy?Nàng thấy hắn mừng quá còn lo hắn hoang tưởng. Nhưng Nhật Thiên cười toe toét nóng lòng báo ngay tin cho nàng…- Anh thấy có chút kì quặc nên nhờ người quen điều tra. Từ đầu anh đã không tin Ngọc Hân là con gái của cha rồi!- Anh biết rồi sao?- Hơ… bộ em cũng biết hả?Hai đứa đang ngớ ra nhìn nhau thì nghe tiếng còi tàu cấp cứu khẩn từ đất liền vào. Cả hai nắm tay cùng đi đến hướng đó xem có chuyện gì. Khi trông thấy người được đưa đi chính là cha thì Nhật Thiên không còn bình tĩnh vội chạy đến bấn loạn. Thục Uyên cũng bối rối theo sau…- Cha! … sao cha như thế này anh Khang?- Bác trai bị té. Anh đi quay về với mọi người thấy vậy rồi cũng chưa Thiên cùng đi thuyền ra nhanh bệnh viện ở bờ biển. Thục uyên trong lòng cũng bồn chồn lo lắng. Nàng và hắn đang tính đến gặp chủ tịch không hiểu sao lại ra cảnh này. Nàng biết chủ tịch rất quan trọng với Nhật Thiên nên cũng mong bác ấy sẽ không có chuyện nhiên giọng Diệu Minh sau lưng khiến nàng đứng tim…- Hai người nắm tay nhau đi đến là sao đây?Nàng lúng túng xoay lại nhìn cả đám. Tấn Phong không biểu hiện gì nhưng thật sự đã thấy nàng cùng đến với Nhật Thiên. Thục Uyên chẳng biết nói gì, nàng lúng túng không dám nhìn mặt anh ấy. Người tốt như Tấn Phong nàng lại từ chối đế vướn vào loại người rắc rối như Nhật Thiên, có lẽ nàng không biết suy nghĩ nhưng đã khờ dại biết nàng đang ngại với mình. Dù sao từ lúc Nhật Thiên xuất hiện, anh đã thấy mình thua rồi. Quan trọng là cả hai vẫn sẽ như vậy không thay Cùng ra bệnh viện đi, là cha của anh ta mà! Anh sẽ đi cùng với em!- Anh Phong… – Phong lúc nào cũng nhẹ nhàng tinh ý khiến nàng càng không biết ứng xử cho phải lẽ. Nhưng Phong lại cười Nhìn anh và cảm thấy tiếc nuối thì anh cho chứ tỏ ra có lỗi như vậy anh giận đó!- Em…- Đi nhanh thôi!Tấn Phong chờ nàng cùng đi. Diệu Minh và bé Tài lắc đầu vì Tấn Phong cao cả như vậy thua đẹp là phải. Thục Uyên cũng cảm thấy tiếc vì một người tốt như vậy. Nhưng nàng đã lỡ chọn hắn ta mất rồi. Nếu có cơ hội được chọn luôn cả hai thì tốt biết bao. Nghĩ rồi nàng thấy mình tham quá nên chỉ cười cùng đi với Tấn Phong không suy nghĩ nhiều Thục Uyên thấy Ngọc Hân vẫn còn ở lại nên ngang giọng nói…- Chị không đi thì đi chết luôn đi. Nhật Thiên đã truy ra hết mọi chuyện rồi, nếu muốn còn được tha thứ thì mau theo đến bệnh viện cùng tui!Ngọc Hân nhìn lên như người thất thần. Tấn Phong còn chưa biết chuyện nên cũng không hiểu. Mọi thứ chấm dứt cả rồi, bí mật và sự dối trá kia. Cô ta đã làm ra những chuyện ngốc nghếch không ra gì cuối cùng vẫn hoàn là có Tấn Phong cùng đi chứ nàng lớ ngớ cũng không biết đến bệnh viện tìm mọi người ở đâu. Chủ tịch vào cấp cứu ngay, Nhật Thiên, chú Trương và vài người trong ekip quay album giúp ban nảy cũng đang chờ bên ngoài. Xem ra người lo lắng nhất chính là Nhật hiểu có phải tại vì Nhật Thiên đang lo lắng như vậy nàng cũng rất lo cho chủ tịch một cách kì lạ. tự biết an phận né sang nhường ghế cho nàng. Thục Uyên ngồi xuống không ngại nắm lấy bàn tay to đang lạnh toát của hắn. Hắn nhìn lại Thục Uyên bên mình và nhẹ giọng trấn an…- Bác ấy sẽ không sao? Sẽ ổn thôi anh đừng lo…- Ừhm…Nhật Thiên cũng nắm chặt tay nàng lại. ú ớ không hiểu sao hai đứa này đột nhiên lại thành như vậy hồi nào khi chưa thông qua cho mình biết. Tấn Phong nhìn thấy cũng tự ngồi trầm lắng không nói gì. Ngọc Hân ngồi một góc cắn móng tay đầy suy sụp lo cho hậu quả có lẽ sẽ rất tệ hại. Tất cả chỉ biết chờ hơn mộy tiếng phẩu thuật bác sĩ phải gấp rút ra gặp thân nhân…- Bệnh nhân thuộc nhóm máu hiếm. Bây giờ mua máu chuyển về sẽ chậm trễ, không biết trong gia đình có ai cùng nhóm máu rhesus âm để truyền máu hoàn* cho bệnh nhân không?Nhật Thiên nhăn mày ngay, chú Trương cũng vội nói…- Ông chủ có lưu sẵn máu tự thân tại Mỹ nhưng ở đây… Làm sao cậu chủ?Tất cả căng thẳng, Nhật Thiên biết cha máu hiếm nhưng chuyện hắn có là người thân của cha lúc này cũng không giúp được gì khi không chung huyết thống. vội nhanh nhảu nói…- Xem Ngọc Hân có cùng nhóm máu với bác trai không Thiên? Em nhóm máu gì Ngọc Hân?Ngọc Hân ngẩn lên, trên gương mặt xinh đẹp chỉ còn tái nhợt. Nhật Thiên cười nhạt nhìn cô ta và trả lời thay…- Cô ta không phải con gái ruột của cha em đâu anh Khang!- Hả? Chuyện này là sao tùm lum vậy? nảy giờ loạn vì lo cho bác trai lắm rồi còn thêm chuyện khó giải thích đó nữa. Nhật Thiên có cho người bay sang mỹ lấy máu về ngay cũng sẽ giải quyết để cứu cha nhưng thấy Thục Uyên hỏi bác Không biết là nhóm máu gì rhesus âm thưa bác sĩ? Tôi cũng máu hiếm Thật không? Bệnh nhân cũng mang máu B-âm. Mời cô theo chúng tôi!Thục Uyên bật cười vì trùng hợp. Trong đầu chỉ có một suy nghĩ là cứu bác ấy và Nhật Thiên sẽ không cần lo lắng nữa. Nàng vội xoay lại cười trấn an với hắn trước khi đi làm vài thủ tục xét nghiệm trước truyền máu…- Anh đừng lo nữa…Nhật Thiên cũng mừng vì có máu truyền ngay cho cha nhưng trong đầu đột nhiên lại thấy kì lạ. Nhìn nàng chỉ suy nghĩ đơn giản cùng nhóm máu, trên đời thiếu gì người cùng nhóm máu cho dù là máu hiếm chứ. Nhưng sự việc trùng hợp đến thật đúng lúc. Cả cũng nói…- Máu rhesus âm hiếm lắm may mà có Thục Uyên ở đây còn cùng nhóm máu B! Thật là trong cái rủi có cái hên!- Thục Uyên dùng tiền bán máu để đóng tiền học từ khi tốt nghiệp cấp III khi tự ở một mình không nhờ vào cậu mợ nữa. Nhưng rồi ai cũng can vì mặt mày xanh xao quá! Máu hiếm nên người ta cũng khuyên trữ máu Phong kể làm gật gù công nhận Thục Uyên đúng là nghèo đến mức chuyện bán máu sống cũng trải qua. Đột ngột Nhật Thiên nhận ra cái điều mình đang gút mắc. Hắn hỏi ngay Tấn Phong khi nhìn Ngọc Hân ngồi bên kia…- Cậu mợ của Thục Uyên chính là cha mẹ ruột của Ngọc Hân đúng không?- Đúng rồi!Tấn Phong cũng đâu biết chuyện Ngọc Hân làm con gái chủ tịch. Nhật Thiên cười ra một nụ cười khó hiểu. Nếu hắn đoán không sai thì chắc phải cười chuyện trùng hợp này nhiều ngày mới dứt. Nhật Thiên xoay lại nói với bác Tôi có thể yêu cầu làm thêm xét nghiệm DNA huyết thống của cô gái cho máu vừa rồi và cha tôi được không?- Được, nhưng xét nghiệm này mất khoảng vài ngày. Mời anh làm thêm một số thủ tục giấy Thiên đi làm giấy ngay bỏ và Tấn Phong cũng lờ mờ đoán chuyện mờ ám này. Ngọc Hân vẫn cứ ngồi đó nhận lấy tất cả cái giá phải trả khi nói dối.————–Thục Uyên dụi mắt tỉnh dậy thấy ngay hắn đang ngồi bên vuốt tóc dịu dàng. Cứ như hắn trông nàng ngủ để chờ sẵn khiến tim nàng run lên vì hạnh phúc. Nhật Thiên nói…- Ngủ thêm đi em!- Ưh… em ngủ quên hả? Anh mới cần ngủ vậy mà em… – Thục Uyên thấy hơi mắc cỡ khi mình đụng đâu cũng dễ ngủ. Trong khi hắn thức mấy ngày vì lo cho cha như vậy. Hắn cười Nhìn em ngủ anh thấy khỏe hơn đó chứ!?- Bác ấy khỏe chưa anh?Sau khi nhận hai đơn vị máu của nàng tình hình chủ tịch cũng ổn hơn, Nhật Thiên cũng tuất trực bên cha suốt. Nàng về một ngày lại ra bệnh viện vì cũng lo cho cả hai. Cuối cùng người thăm bệnh lại lăn ra ngủ như vậy đây. Hắn gần như ôm lấy nàng còn nằm trên ghế dài…- Tất cả cũng nhờ em hết!- Có gì đâu… đó là người anh quan tâm nhất. Em làm được chút việc cũng vui mà!- Đâu chỉ một chút…. Hay để anh giúp em bù máu nhé!Nhật Thiên nhỏm người từ dưới hướng đến môi nàng. Thục Uyên run run nhìn gần cái mặt bảnh trai của hắn cũng nhắm mắt chờ sẵn. Cảnh hôn chắc chắn sẽ diễn ra mùi mẫn chỉ tiếc là có người đột nhiên ho khù khù vì chướng mắt ngăn lại…- E hèm… đây không phải là phòng riêng đâu nha hai đứa!Giọng của khiến Thục Uyên hoảng hồn đẩy ngay mặt Nhật Thiên ra báo hại hắn té lăn. cười làm nàng cũng thẹn thùng đáp. Nếu biết trước có nàng đã mặc kệ hắn rồi. Nhật Thiên bò dậy thấy nàng lại mê ông anh hơn mình là tức trong Thục Uyên nghe tiếng khóc trong phòng liền tò mò bước đi xem bên trong phòng bệnh. Thật sự là Nhật Thiên chán phải thấy cảnh khóc lóc giả dối này của Ngọc Hân mới vào ngắm nàng ngủ. Chủ tịch đã tỉnh, Ngọc Hân đứng khóc ân hận thế kia thật là ủy khúc. Nàng mới ngủ quên một chút sao lại có nhiều chuyện đến như vậy nhìn qua nàng đang núp xem cũng giơ tay vò đầu cười nói…- Em đã biết rõ bộ mặt của cô ta từ đầu phải nói cho Thiên hay ai đó biết chứ?- Chị ấy… vì bác trai thôi!Thục Uyên nói rụt rè vẫn còn chút ý đỡ cho Ngọc Hân khiến Nhật Thiên thở dài cả đoạn, chỉ biết nhăn nhó. Thiên kéo nàng ôm lấy và nói…- Em hung hăng như vậy lại dễ bị lừa vậy sao?- Lừa gì? Ai lừa được em chứ? Hay là anh đang tính lừa gì em hả?Nàng ngu ngơ lại còn chưa nghĩ ra. Chủ tịch tuy chưa hồng lại nhưng vết thương trên đầu lành rất tốt. Ông ấy quay nhìn hướng Thục Uyên đứng giữa Nhật Thiên và Khang. Chú Trương giúp chủ tịch nhỏm dậy khi gọi…- Thiên… dẫn con bé đến đây!Thục Uyên chẳng hiểu gì, đột ngột rất sợ khi đến sẽ bị chủ tịch cấm đoán không được ở bên hắn. Nhưng tay hắn giữ chặt giúp nàng bình tĩnh không bỏ chạy. Ngọc Hân lúc này chỉ là kẻ thua cuộc khi không thể nào lấy đi những thứ vốn đã thuộc về Thục Trương mang ra ba tấm hình và hỏi…- Con biết người trong ảnh không?Thục Uyên cầm lấy và há hốc ngay, nàng luống cuống nói…- Mấy cái này là của con bị mất đó. Sao kì lạ vậy? Nhật Thiên, em để hình ở nhà nhưng bị mất có cả anh Phong và Diệu Minh làm chứng là em tìm hoài không ra luôn. Sao có ở chổ này vậy?Chủ tịch nhìn nàng không kiềm nổi cảm xúc. Nhật Thiên phì cười vì bộ dạng của nàng còn ngốc hơn hắn tưởng. Hắn vuốt tóc và hỏi tiếp…- Hôm gặp em ở nghĩa trang trung tâm là đi viếng giỗ mẹ em đúng không? Nói tên mẹ em cho anh biết đi!- Lý Như Quỳnh… Sao vậy? Sao giống anh tra hỏi như em có ý đồ gì bất chính quá vậy? – Nàng còn chưa nhận ra thì Nhật Thiên đã Em đoán xem…Thục Uyên nhíu mày, nhìn kĩ hình mẹ đang cầm trong tay. Đột nhiên nàng sững ra nhìn lại chủ tịch đang xúc động nhìn mình. Nàng cảm thấy say sẩm, đứng gần như không vững nếu như không có Nhật Thiên ở bên giữ lại. Chủ tịch đã không kiềm lại được xúc động khi với đến nàng…- Con! Cha xin lỗi… tìm không ra con còn làm con tổn thương. Tất cả là lỗi của cha!Nếu ở đây còn một cô gái nào nữa nàng đã không thấy choáng váng như thế này. Chủ tịch hình như gọi nàng là con không sai. Nàng chẳng biết diễn tả tâm trạng lúc này ra sao. Thậm chí một chút vui sướng cũng không có, mặt nàng méo hẳn nói không lưu loát được như lúc nảy…- Có nhầm lẫn gì rồi đúng không bác?… lộn người đúng không anh? Hay là tìm không ra con gái cho cha anh nên mọi người trêu em?Nàng xoay nhìn Nhật Thiên với hi vọng hắn giúp nàng tỉnh táo hơn một chút. Hắn nhẹ nhàng nói vì nàng có vẻ bị sốc…- Thử DNA trùng khớp máu em và cha anh, cả lần trước Ngọc Hân dùng tóc em giả cũng vậy. Em chính là con gái thất lạc của cha mà bấy lâu nay anh vất vả tìm Uyên cầm tờ kết quả két nghiệm nhưng chỉ như thấy tờ giấy rỗng. Trong chuyện này ai cũng bất ngờ hết cả. Chủ tịch thì rất buồn khi chính mình đã cấm đoán khiến nàng buồn khổ. Đứa con gái ông ấy cưng yêu vất vả tìm lại bị che đi bởi một người giả danh đơn giản như một trò đùa trẻ con thiếu căn nhìn chủ tịch giơ tay muốn đón mình vào lòng chỉ ôm trán bước Thục Uyên… cha con chúng ta đoàn tụ rồi con!Nàng định mỉm cười đáp lại để từ chối cái ôm đoàn tụ kia nhưng kết quả lại không thể cười nổi. Mọi người bất ngờ nhìn nàng loạng choạng lui lui càng tránh xa giường bệnh của chủ tịch….- Con xin lỗi… xin lỗi…- Thục Uyên! Con giận cha sao?Nàng nhắm mắt chạy đi làm chủ tịch thật muốn đau tim, bất tỉnh lần nữa. Biểu hiện của nàng quả nhiên không giống tiểu thư thất lạc quay về lâu đài tráng lệ đầy hạnh phúc như người ta. Nhật Thiên cười với cha và nói khi bước theo…- Không phải giận cha đâu. Vốn do con gái của cha khó hiểu như vậy thôi!Giờ Nhật Thiên phải đi mang con gái về cho cha mình thôi. Cô ngốc kia mới nhận cha đã chạy loạn bỏ rơi hắn luôn rồi.—————–* Nhóm máu Rhesus và nhóm máu ABO là hai loại nhóm máu chính của người có khoảng 46 loại nhóm máu- Khoảng 0,04% người mang nhóm máu Rh-âm VN* Truyền máu hoàn thường là máu của chính bệnh nhân hoặc thân nhân hoàn lại bệnh nhân, không sử dụng máu từ ngân hàng máu
Kỹ năng lập kế hoạch giúp bạn có thể sắp xếp được công việc theo một lịch trình cụ thể và tăng hiệu suất công việc tốt nhất. Vậy kỹ năng lập kế hoạch là gì? Làm thế nào để có thể lập một bản kế hoạch chi tiết, hiệu quả nhất? Đừng bỏ lỡ bài viết sau, Got It sẽ giúp bạn giải đáp những thắc mắc trên. Mục lục1. Kỹ năng lập kế hoạch là gì?2. Tầm quan trọng của kỹ năng lập kế hoạch3. Quy trình lập kế hoạch hiệu quả Bước 1 Liệt kê những công việc cần phải Bước 2 Đưa ra các mục tiêu phù hợp với công Bước 3 Sắp xếp các công việc theo vị trí ưu Bước 4 Tập trung thực hiện kế Bước 5 Kiểm tra quá trình thực hiện kế hoạch 1. Kỹ năng lập kế hoạch là gì? Để có thể kiểm soát được hết khối lượng công việc trong quỹ thời gian nhất định, bạn cần phải lập kế hoạch chi tiết để thực hiện chúng. Do đó, kỹ năng lập kế hoạch là kỹ năng cần thiết mà bất cứ ai cũng cần trang bị và rèn luyện mỗi ngày. Kỹ năng lập kế hoạch là gì? Việc xác định mục tiêu và phương pháp thực hiện chính là quá trình lập kế hoạch công việc. Kế hoạch công việc càng rõ ràng, cụ thể thì khả năng hiện thực hóa những mục tiêu ấy càng cao. Qua bản kế hoạch chi tiết, bạn có thể chuẩn bị tốt hơn những nguồn lực để kiểm tra, giám sát và thực hiện dự án. 2. Tầm quan trọng của kỹ năng lập kế hoạch Trang bị kỹ năng lập kế hoạch hiệu quả sẽ giúp bạn dễ thành công trong mọi việc. Thông qua quá trình lập kế hoạch để xác định rõ những công việc cần phải làm và phân bổ thời gian thực hiện sao cho hợp lý, bạn có thể rút ngắn thời gian làm việc và hoàn toàn chủ động xử lý các tình huống bất ngờ xảy tới. Ngoài ra, kỹ năng lập kế hoạch còn giúp bạn Sắp xếp công việc hợp lý theo thời gian biểu khoa học, giúp công việc không bị chồng trung mọi nguồn lực vào mục tiêu chính để hoàn thành triển tư duy một các có hệ thống để tiên liệu các tình huống có thể xảy tác với những nguồn lực khác để đẩy nhanh quá trình hoàn thành mục tiêu đặt rõ những nhiệm vụ cần phải làm để thực hiện hóa mục tiêu hiệu quả trong thời gian ngắn thành các tiêu chuẩn kiểm tra và đánh giá công việc đã đạt yêu cầu hay chưa. Qua đó bạn có thể đề xuất những giải pháp để điều chỉnh và khắc phục những sai sót đó. Kỹ năng lập kế hoạch giúp bạn hoàn thành mục tiêu hiệu quả nhất 3. Quy trình lập kế hoạch hiệu quả nhất Bước 1 Liệt kê những công việc cần phải làm Có thể nói, sự thành bại của một bản kế hoạch phụ thuộc khá nhiều vào bước liệt kê những công việc cần làm. Bạn cần liệt kê đầy đủ những công việc cần thiết để xác định khối lượng công việc và phân bổ quỹ thời gian sao cho hợp lý nhất. Bạn có thể phân chia việc theo ngày, tuần, tháng, năm để tiện quản lý và thực hiện. Bước 2 Đưa ra các mục tiêu phù hợp với công việc Thời gian hoàn thành hoặc kết quả hoàn thành là mục tiêu mà bạn nên đặt ra cho những công việc của mình. Hãy đặt mục tiêu phù hợp với công việc để đảm bảo bạn có thể thực hiện hoá chúng. Bước 3 Sắp xếp các công việc theo vị trí ưu tiên Bạn cần xác định rõ công việc nào cần thực hiện trước, công việc nào có thể thực hiện sau để có thể đảm bảo phân bổ thời gian hoàn thành chúng một cách tốt nhất. Nếu hoàn thành tốt quá trình ưu tiên sắp xếp thứ tự công việc sẽ giúp bạn tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Ngoài ra, bạn cần liệt kê thêm một số khó khăn có thể xảy ra trong quá trình thực hiện kèm giải pháp khắc phục. Nhờ đó, bạn có thể linh hoạt hơn trong việc thực hiện kế hoạch. Sắp xếp công việc hợp lý giúp bạn hoàn thành mục tiêu đúng kế hoạch Bước 4 Tập trung thực hiện kế hoạch Khi đã xác định được mục tiêu cần phải thực hiện, bạn cần vận dụng hết mọi nguồn lực để hoàn thành chúng trong thời gian ngắn nhất. Tuy nhiên, bạn nên kết hợp giữa làm việc và giải trí để bản thân không bị căng thẳng và làm ảnh hưởng đến chất lượng công việc. Bước 5 Kiểm tra quá trình thực hiện kế hoạch Bạn cần theo sát những công việc theo bản kế hoạch chi tiết đã lập ra ban đầu. Bằng việc so sánh đối chiếu, bạn có thể biết được các mục tiêu của mình đã hoàn thành đúng thời hạn và đảm bảo hiệu quả như mong đợi hay không. Bạn cần xây dựng bản kế hoạch chi tiết và cập nhật thường xuyên để có thể đánh giá chất lượng công việc qua từng giai đoạn. Quá trình rèn luyện kỹ năng lập kế hoạch sẽ giúp bạn nâng cao kiến thức và có thể giải quyết tất cả những công việc một cách hiệu quả, hợp lý nhất. Đọc thêm Tầm quan trọng của kỹ năng viết trong giao tiếp
Truyện Kế Hoạch Chinh Phục Lọ Lem, hoàng tử yêu lọ lem chỉ có thể là trong truyền thuyết đối vơi bây giờ hoàn toàn không có thật. Đối với xã hội hiện nay thì điều đó lại càng không thể xảy ra, tại sao phải nhất thiết là hoàng tử phải đi đôi với lọ lem mà không phải là người bình thường. Lúc nhỏ anh mồ côi may mắn được gia đình tỷ phú nuôi dưỡng nên bây giờ mới có cái danh giá được gọi là công tử mà thôi, nhưng hắn không biết thân biết phận thì thôi đi hắn lại còn cao ngạo không coi ai ra gì hết. Hắn đối với cô chỉ là kiểu tán gái bình thường tỏ vẻ ta đây, nhưng cô không quan tâm chú ý tới hắn. Hắn thấy cô lên mặt liền vạch ra âm mưu chiếm đoạt cô nhưng chưa bắt đầu thì hắn đã rơi vào lưới tình của cô không thoát ra được. Một kế hoạch thảm bại và hàng loạt câu hỏi tại sao đặt ra liên tục trong đầu hắn, một người với diện mạo ưu tu như hắn lại chịu thua một người con gái như cô sao. Mời bạn đọc theo dõi truyện tiểu thuyết ngôn tình để tìm hiểu. *** Nhật Thiên bước theo dọc hành lang dài. Bệnh viện thật yên tĩnh dễ vang cái giọng sụt sùi của nàng. Hắn nhìn nàng ngồi run lên ở gốc cầu thang. Nhật Thiên mỉm cười bước đến và nhẹ nhàng ôm lấy từ sau. Nàng ngước lên, nước mắt nước mũi đầm đìa… - Anh lừa em thôi phải không?… hic nói là lừa em đi. Em nằm mơ còn chưa bao giờ mơ sẽ có cha cả. Em sợ lắm… – Nàng vùi mặt vào vai hắn, thật không thích những chuyện bất ngờ như vậy. Hắn chun mũi trả lời đáng ghét ngay. - Lừa em để em chiếm hết tài sản của anh sao? Anh đâu có điên như vậy? – Giờ thì “cô em gái” hắn tìm đang ở đây. Người thừa kế “gia sản của hắn” chính là nàng chứ còn ai nữa. Nhưng Thục Uyên không thèm nghe hắn trêu chọc. Nàng thật rất bấn loạn vì sự thật đột ngột này… - Em sợ… bình thường đã không có thì thôi… lỡ như có rồi sẽ đánh mất thì… Em không dám nhận cha đâu! - Em thật là chẳng giống ai khiến người ta không yêu em cũng lạ! Hắn cười ôm lấy âu yếm dỗ dành. Thục Uyên dễ chịu dựa vào ngực hắn cảm thấy vô cùng bình yên. Nàng thôi sụt sùi, mắt ngước nhìn Nhật Thiên rồi rụt rè nói… - Vậy là… em có xứng với anh không? Em giờ có cha rồi… có thể cùng với anh không? Nhật Thiên nuốt khan nhìn đôi mắt ướt lệ của nàng tròn xoe hỏi mình. Hắn thật muốn ăn thịt nàng ngay nếu không phải đang ở một nơi không đúng chổ. Thục Uyên loáng thoáng chỉ nghe hắn mắng mình ngốc thì phải rồi lại hạnh phúc trong nụ hôn ngọt ngào. Những thứ nàng chưa từng dám mơ đều thuộc về nàng. Xem ra nàng là người ít tham lam nhất lại gặt hái được rất là nhiều thứ trong đời này, còn gì hơn được nữa. Nhật Thiên cuối cùng dẫn nàng trở về phòng như một đứa trẻ lạc. Nàng rụt rè không dám bước toàn chờ người thúc từ sau. Nhưng nàng đã khóc òa trong chính vòng tay của cha mình. Hai cha con mất bao nhiêu vất vả mới có thể tìm thấy được nhau, giờ đây chỉ còn là giây phút đoàn tụ thiên liêng hạnh phúc nhất. Tất cả đều rất vui mừng. … Thục Uyên đứng khoanh tay trước ngực nhìn Ngọc Hân đứng trước mặt. Hôm nay chính cô ta là kẻ bại trận không phải nàng… - Tui biết chị không phải ham tài sản mà chỉ vì anh ấy. Thế nên thay mặt cha giải quyết chuyện này tui tha thứ cho chị. Sẽ không ai truy cứu chuyện xấu chị làm! - Giờ cô nói gì mà không được… – Ngọc Hân tuy đã thất bại nhưng vẫn không phục nàng có tất cả. Thục Uyên chỉ cười bằng mũi đáp. - Tất nhiên rồi… cha là của tui, Nhật Thiên cũng của tui. Giờ tui là con nhà giàu rồi cái gì cũng hơn chị. Phải nói là chị thua tui rất là thê thảm… giây phút này thật là rất vui sướng! và Nhật Thiên đứng ở xa chờ cũng không biết nàng giải quyết ra sao mà vui đến muốn nhảy tưng tưng thế kia. Ngọc Hân tức nghẹn bị nàng trêu nhưng không thể nói gì đáp lại được. Sau khi hả hể chiến thắng, Thục Uyên mới nói chuyện nghiêm túc. - Tôi và bạn tôi đã thống nhất không nói ra chuyện của chị với cậu mợ. Chị xinh đẹp có học vấn chắc chắn sẽ tìm được công việc tốt thôi… dù sao tui nghĩ chắc chị cũng đủ cảm thấy thế nào là sĩ nhục ê chề như tôi từng bị chị đối xử rồi. Sống tốt nhé chị! Ngọc Hân đứng đó nhìn Thục Uyên xoay đi. Chỉ còn cô ta đứng không được gì cả lại mất hết từ cha mẹ gia đình, công việc cho đến tình cảm si ngốc về một người đàn ông. Cảm giác nhục nhã ê chề kia cũng tự do cô ta mang đến cho mình. Đối với những gì Thục Uyên đã nhận thì nàng tha cho Ngọc Hân như vậy quá nhẹ tuy nhiên chắc do bản tính nàng là nhu nhược không thể giải quyết được chuyện lớn nên đành vậy. Nàng ngước nhìn phía trước Nhật Thiên đứng đó chờ đợi mình. Bỗng dưng nàng thấy những khổ sở đã trải qua chẳng là gì. Giờ nàng đã được đáp lại còn hơn những giấc mơ đẹp nhất rồi đó chính là… Thế là Thục Uyên chạy đến. Nhật Thiên cũng giang tay mỉm cười rồi ngớ ra trông nàng nhào ngay vào lòng cũng cười toe toét nựng má nàng đang hớn hở như con cún nhỏ… - Anh Khang quay sắp xong chưa? - Bác khỏe rồi anh mới quay tiếp. Giờ em mới là em họ ruột của anh, hèn gì thấy cưng em quá đi! - Hi… anh ơi! - NÈ!!! Gì mà “anh ơi” nữa? Hai người coi tui là cục đất chắc? Có người ghen tuôn làm nàng và vẫn dững dưng bên nhau nói… - Anh ganh tị vô ích thôi! Mời các bạn đón đọc Kế Hoạch Chinh Phục Lọ Lem của tác giả Pé Chồn Present.
Sau khi nhấp vào đánh dấu, bạn có thể đánh dấu các dấu trang của từng chương. "Tiến trình đọc" có thể được xem trong kệ trung tâm cá nhân. Chương 1 Tiết tử Hôm ấy là một buổi chiều có ánh tà dương vàng óng rực rỡ, mãi mãi hắn cũng không bao giờ quên đi cái ngày định mệnh ấy. Khi chiếc xe hơi lạ đậu lại trước cổng cô nhi viện thì đã có sự thay đổi to lớn số phận của một đứa trẻ mồ xế bước ra mở cửa cho một người đàn ông tầm ngoài bốn mươi tuổi ăn mặc sang trọng. Gương mặt ông ánh đầy vẻ mệt mỏi sau nhiều
Truyện Kế Hoạch Chinh Phục Lọ Lem , hoàng tử yêu lọ lem chỉ có thể là trong truyền thuyết đối vơi bây giờ hoàn toàn không có thật. Đối với xã hội hiện nay thì điều đó lại càng không thể xảy ra, tại sao phải nhất thiết là hoàng tử phải đi đôi với lọ lem mà không phải là người bình thường. Lúc nhỏ anh mồ côi may mắn được gia đình tỷ phú nuôi dưỡng nên bây giờ mới có cái danh giá được gọi là công tử mà thôi, nhưng hắn không biết thân biết phận thì thôi đi hắn lại còn cao ngạo không coi ai ra gì hết. Hắn đối với cô chỉ là kiểu tán gái bình thường tỏ vẻ ta đây, nhưng cô không quan tâm chú ý tới hắn. Hắn thấy cô lên mặt liền vạch ra âm mưu chiếm đoạt cô nhưng chưa bắt đầu thì hắn đã rơi vào lưới tình của cô không thoát ra được. Một kế hoạch thảm bại và hàng loạt câu hỏi tại sao đặt ra liên tục trong đầu hắn, một người với diện mạo ưu tu như hắn lại chịu thua một người con gái như cô sao. Mời bạn đọc theo dõi truyện tiểu thuyết ngôn tình để tìm hiểu. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Kế Hoạch Chinh Phục Lọ Lem! Mới Cập Nhật Có Thể Bạn Cũng Muốn Đọc Đối Loạn Nghịch Luân Pé Chồn Present Yêu Nhầm Biến Thái Nam Nhân Pé Chồn Present "chiến" Chiếm Hữu Toả Nhiên Vô Cốt Vừa Vặn Có Chút Ngọt Chanh Mặc Mạt Tàn Bạo Khốc Nương Tử Thượng Quan Sở Sở Vợ Ơi, Chào Em! Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Bạn có từng nghĩ, tại sao con người dành một đời để nhưng lại hiếm khi dành vài phần khoảnh khắc để nghĩ về kế hoạch khi mất đi? Bạn có từng tự hỏi rằng, mọi thứ sẽ ra sao nếu như bản thân bạn đột ngột ra đi? Bạn phải chuẩn bị những gì cho khoảnh khắc ấy và cho người thân của bạn? Bạn nên phản ứng ra sao nếu một người mà bạn yêu thương sắp rời xa cõi đời này và rời xa bạn? Tất cả những vấn đề phức tạp ấy sẽ được giải đáp qua tác phẩm Chết Có Kế Hoạch. Chúng ta, ai rồi cũng sẽ phải đối diện với cái chết. Rồi ta sẽ là giọt mưa, chiếc lá, con ong, sợi khói. Ta sẽ hiện diện cho nơi này một chút buồn, nơi nọ một chút vui. Và tất nhiên, Cái Chết mãi là một bí ẩn to lớn và vĩ đại mà con người luôn tìm cách trốn tránh. Thay vì sợ hãi đối đầu, Laura Pritchett lại chọn lên kế hoạch cho cái chết. Nghe thật “xúi quẩy” nhưng với Chết Có Kế Hoạch, tác giả mở toang sự thật về việc thực hành tập chết, lập một tờ di chúc để nói về những mong ước sau cùng, những điệu nhạc, lời cầu nguyện được nghe khi lâm chung sẽ phần nào giúp chúng ta ra đi thanh thản hơn. Và chắc rằng, một cáo phó được soạn sẵn kèm với di nguyện về nơi chôn cất, cách thức tổ chức tang lễ hay thậm chí là câu chân ngôn trên mộ chí ra sao cũng góp phần giúp chúng ta Chết thật “lý tưởng”. Với những bài tập thực hành đan xen trong sách cùng những mẩu chuyện sâu sắc và hài hước, đây sẽ là một món quà vô cùng ý nghĩa mà bạn có thể dành tặng cho những người thân yêu nào đang gặp khó khăn trong việc chuẩn bị cho kết thúc của họ. Cuốn sách là người bạn đồng hành tuyệt vời cho bất cứ ai muốn được gặp thần chết như gặp lại một người bạn cũ, thay vì một người lạ mặt đáng sợ để chia sẻ những điều cần chia sẻ, suy nghĩ những điều cần suy nghĩ. Để cuối cùng, chúng ta phải thừa nhận và trân quý từng giọt thời gian như một thông điệp quan trọng được nhắc đến Nhận thức rõ về cái chết để nỗ lực hơn cho sự sống! Trích dẫn hay "Chết không nhất thiết là phải đau đớn. Thuốc phiện sẽ phát huy tác dụng rất tốt trước nguyên nhân mà nó được làm ra, chính là công dụng giảm đau." "Hãy sống một cuộc đời theo cách riêng của bạn và chết theo cách của riêng bạn!" Tham khảo gồm 2 cuốn Và . 2. SƠ LƯỢC VỀ TÁC GIẢ Laura Pritchett là con người của thế giới tự nhiên, bà lớn lên và có nhìn nhận đặc biệt sâu sắc về cái chết qua những từng trải trong đời, từ người làm nghề khai quật mộ, đến người thường tổ chức các buổi Cà Phê Tử Thần và cũng từng trải qua vài lần đối diện với Thần Chết vì những đau ốm trong nhân sinh cuộc đời. Laura Pritchett sinh ngày 16 tháng 2 năm 1971 là một nhà văn người Mỹ chuyên dùng ngòi bút để viết về các vấn đề về sinh thái, bảo tồn, biến đổi khí hậu và các vấn đề công bằng xã hội, đối mặt với cửa tử. Và Chết Có Kế Hoạch Making Friends With Death là một trong 2 cuốn sách phi hư cấu của Laura Pritchett được độc giả đón nhận một cách yêu thích nồng nhiệt. Ngoài ra, bà có bằng tiến sĩ Đại học Purdue và làm công tác giảng dạy trên khắp cả nước. Khi không viết và dạy, bà thường khám phá, tìm hiểu môi trường tự nhiên bên ngoài tại miền Tây nước Mỹ. Laura Pritchett đã được trao giải thưởng PEN USA cho tiểu thuyết và nhiều giải thưởng văn học khác. Tác phẩm của cô đã xuất hiện trên Thời báo New York, Tạp chí O, Salon, High Country News, The Sun, Orion, Pinch, High Desert Journal, Lit Hub, Publisher Weekly, The Normal School, Writers on the Range, OnEarth, Brain, Teen, Mời tất cả các bạn đọc cùng bắt đầu một hành trình mang tên gọi Chết Có Kế Hoạch!Giá sản phẩm trên Tiki đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Bên cạnh đó, tuỳ vào loại sản phẩm, hình thức và địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh, thuế nhập khẩu đối với đơn hàng giao từ nước ngoài có giá trị trên 1 triệu đồng.....
ke hoach chinh phuc lo lem